Cạn Nguồn

Yêu Vội


Trên chuyến xe lần nào thăm chốn cũ
Tôi gặp em người con gái chung trường
Thuở tôi đi em tóc vẫn chưa buông
Chưa mơ mộng khi chiều sương xuống phố
 
Em vẫn ở cuối cùng con hẻm nhỏ
Tôi đã từng trú ngụ phía ven sông
Chẳng biết xưa trong những buổi chợ đông
Ta có gặp khi em còn nhỏ bé ?
 
Những mẫu chuyện tháng năm nơi quê mẹ
Em kể nghe, tôi khe khẽ gật đầu
Tôi kẻ nghe em im lặng rất lâu
Như hồi tưởng những ngày yêu dấu đó
 
Xe đến bến, ta em người mỗi ngõ
Nắng hoàng hôn nghiêng đổ lối hạ vàng
Ta ngoái đầu theo tiếng guốc vang vang
Thật muốn biết những gì nàng đang nghĩ
 
Rồi một buổi gặp dưới hàng phượng vĩ
Mắt nhìn nhau, như hẹn kiếp nào xưa
Mới quen nhau sao nhớ mấy cho vừa
Ta đã biết yêu em từ dạo ấy
 
Hơn nửa đời trái tim còn vụng dại
Để một chiều nhìn cánh phượng hồng rơi
Em nối tình cùng kẻ trước xa xôi
Còn ta lại với mảnh đời vụn vỡ
 
Trên chuyến xe lần nào xa chốn cũ
Chỉ mình tôi riêng chỉ một mình thôi 


Cạn Nguồn

Được bạn: vdn 20.6.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Yêu Vội"